Thứ Sáu, 15 tháng 7, 2011

Bài Ca Không Quên


Sáng tác: Phạm Minh Tuấn
Trình bày: Cẩm Vân
Có một bài ca không bao giờ quên
Là lời đất nước tôi chẳng phút bình yên
Có một bài ca không bao giờ quên
Là lời mẹ ru con đêm đêm
Bài ca tôi không quên, tôi không quên
Tháng ngày vất vả
Bài ca tôi không quên, tôi không quên
Gót mòn hành quân hối hả
Làm bạn cùng trăng và ôm súng ngắm sao khuya
Có một bài ca không bao giờ quên
Là mẹ dõi bước con bạc tóc thời gian
Có một bài ca không bao giờ quên
Là rừng lạnh ru đêm trăng sương
Bài ca tôi không quên, tôi không quên
Những người đã ngả




Bài ca tôi không quên, tôi không quên
Gửi trọn đời cho tất cả
Là đồng đội tôi còn ôm súng giữ biên cương
Nhưng giờ đây có giây phút bình yên, sao tôi quên?
Có giây phút bình yên sao tôi quên, sao tôi quên?
Bài ca tôi đã hát, bài ca tôi đã hát
Với quê hương, với bạn bè, với cả cuộc đời
Tôi không thể nào quên
Bài ca tôi đã hát, bài ca tôi đã hát
Với em yêu, với đồng đội, với cả lòng mình
Tôi không thể nào quên, tôi không thể nào quên...
Có một bài ca không bao giờ quên
Là thành phố nhớ nhung một dáng hình ai
Có một bài ca không bao giờ quên
Là cả mùa xuân tim không phai

Bài ca tôi không quên, tôi không quên
Những mùa nước đổ
Bài ca tôi không quên, tôi không quên
Em chống xuồng vượt qua pháo nổ
Chỉ một lần quen mà mang nỗi nhớ mênh mông
Có một bài ca không bao giờ quên
Là lời đất nước tôi chẳng phút bình yên
Có một bài ca không bao giờ quên
Là lời mẹ ru con đêm đêm

Bài ca tôi không quên, tôi không quên
Đất rừng xứ lạ
Bài ca tôi không quên, tôi không quên
Bước dồn đường khuya đói lả
Gạo hẩm cầm hơi một điếu thuốc cũng chia đôi.

Nhưng giờ đây có giây phút bình yên sao tôi quên
Có giây phút bình yên sao tôi quên, sao tôi quên?
Bài ca tôi đã hát, bài ca tôi đã hát
Với quê hương, với bạn bè, với cả cuộc đời
Tôi không thể nào quên!
Bài ca tôi đã hát, bài ca tôi đã hát
Với em yêu, với đồng đội, với cả lòng mình
Tôi không thể nào quên!
Có một bài ca không bao giờ quên
Bài Ca Không Quên
Chiến tranh! Nhắc đến từ đó người ta thường nói đến một quá khứ hào hùng trong lịch sử Việt Nam. Vì thế cũng có thể đơn giản hiểu tại sao cho tới bây giờ nhiều người trên thế giới này mỗi khi nói đến "Việt Nam" lại nghĩ ngay đến "chiến tranh" - điều đó khiến bạn, một người Việt Nam thấy như thế nào: buồn hay tự hào? Tôi cũng từng được một người đặt ra cho mình câu hỏi đó...
Rất nhiều sách báo đã nói về một Việt Nam ghi dấu ấn trong lòng bè bạn thế giới là một Việt Nam anh hùng. Với mấy nghìn năm lịch sử dựng nước cũng là từng ấy thời gian dân tộc Việt Nam chống giặc giữ nước. Một lịch sử quá đậm nét sử thi từ thời các Hùng Vương cho tới khi giải phóng hoàn toàn miền Nam thống nhất đất nước. Làm sao không nhắc đến chiến tranh cho được khi chính ở trong đó người Việt Nam đã có nhiều bài học sâu sắc, trưởng thành và vững vàng cho đến ngày nay. Phải thế chăng mà người Việt sẽ còn nhắc mãi và không bao giờ quên niềm tự hào về những vết thương chiến tích còn sạm đen trên thân thể đất Việt.
Niềm tự hào ấy, lời nhắc nhở ấy đậm sâu được miêu tả rất nhiều lần trong thơ ca và những bài hát đi cùng năm tháng. Một trong số những tác phẩm đó có thể nói đến "Bài ca không quên" của nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn. Nhạc phẩm này xuất hiện lần đầu tiên năm 1981 trong bộ phim cùng tên với sự thể hiện qua tiếng hát ca sĩ Cẩm Vân. Cũng kể từ đó, theo lời nghệ sĩ Cẩm Vân - " Bài ca không quên không còn là của nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn hay ca sĩ Cẩm Vân mà đã trở thành tác phẩm của công chúng" ...
Chỉ riêng tựa đề của bài hát đã nói lên khá nhiều điều khiến ai cũng phải suy nghĩ. Đặc biệt khi nói đến nền độc lập và thái bình tự do tại Việt Nam thì không thể không tỏ lòng biết ơn đến những chiến công và sự hi sinh quên mình không chỉ của những chiến sĩ, đồng bào, những lãnh tụ sáng suốt mà còn của chính người mẹ lớn: Việt Nam - Đất nước đã sinh ra tâm hồn yêu nước thương nòi tha thiết, truyền thống dựng xây chung tay đoàn kết, tinh thần chiến đấu chiến thắng kiên trung và những tình cảm dạt dào niềm tin một ngày mai tươi sáng...
Nhạc sĩ: Phạm Minh Tuấn
 Các ca sĩ khác trình bày:
"Bài ca không quên" đặc biệt được yêu thích hơn 20 năm nay bởi chính sự giản dị trong ca từ, những giai điệu nhẹ nhàng da diết chất chứa trong đó lòng biết ơn và mong muốn đền đáp công ơn và sự hi sinh không vụ lợi. Tràn ngập trong bài hát là những hình ảnh rất đỗi bình dị như "lời mẹ ru con đêm đêm", "những tháng ngày hành quân vất vả", "đất rừng xứ lạ" .. nhưng cũng đẹp lạ lùng mà lại khiến người ta phải dừng lại nghĩ suy, một chút lòng thương và day dứt. Ấy là người mẹ hậu phương trông ngóng tin con nơi chiến trường mà bạc tóc thời gian; là khi người chiến sĩ cả đêm trăng đứng gác mà vẫn ôm súng ngắm sao khuya; là bước đường hành quân đói lả nhưng điếu thuốc vẫn chia đôi, dù rừng lạnh sương giăng dồn bước hành quân trong cơn sốt rét vẫn gửi trọn niềm tin vào ngày độc lập; là chỉ một lần quen người em gái chống xuông vượt qua pháo nổ mà nên lời yêu không nói...

Vẻ đẹp lãng mạn và sự bi tráng trong nhạc phẩm không những vẽ lên bằng hình ảnh về một quãng thời gian hào hùng của lịch sử mà từ đó thêm nhắc nhở ý thức trách nhiệm về cuộc sống hiện tại của mỗi người sống sao cho xứng đáng với những gian khổ và hi sinh của bao người đã giành độc lập cho Tổ quốc. Trong thời điểm hiện tại, điệp khúc cuối của bài hát vẫn như còn vang vọng mãi về những công ơn ấy:

Nhưng giờ đây có giây phút bình yên
Sao tôi quên
Có giây phút bình yên sao tôi quên sao tôi quên
Bài ca tôi đã hát
Bài ca tôi đã hát với em yêu , với đồng đội với cả lòng mình
Tôi không thể nào quên
Tôi không thể nào quên.


"Bài ca không quên" gắn liền với tên tuổi của ca sĩ Cẩm Vân từ thập niên 80, cho đến nay thì với chặng đường âm nhạc khá lâu bền, tác phẩm này cũng xuất hiện trong album cùng tên mới phát hành tháng 12 vừa qua. Với 8 ca khúc quen thuộc của nhạc sĩ Phạm Minh Tuấn: Bài ca không quên, Lối nhỏ vào đời, Thành phố tình yêu và nỗi nhớ, Đất nước, Khát vọng, Mùa xuân, Rừng gọi, Sao biển, tập hợp trong album "Bài ca không quên" - một album mà giọng hát không mới, hòa âm không mới, bài hát không mới nhưng đó dường như là sự thủy chung, là sự thương nhớ, là ký ức ngày xưa của chị dành cho những người yêu mến chị.

Sống giữa những bận rộn cuộc sống hàng ngày, nghe đâu đó một bài ca Cách mạng, mà đặc biệt là "Bài ca không quên", tôi thấy thêm yêu mến những gì mình có, quý trọng những phút giây bình yên của cuộc sống để mà tiếp tục làm việc và biết cho đi nhiều hơn…

Có một lần, khi nói chuyện với một người bạn người Mỹ, người đó cũng đã hỏi tôi "Người ta nhắc đến Việt Nam thì không hay nói đến thành viên WTO hay thành viên dự bị Hội đồng Bảo an Liên hợp quốc, mà nhắc đến một Việt Nam đang phát triển hay thậm chí còn trong chiến tranh. Cậu thấy sao?" Và tôi đã trả lời rằng: tôi tự hào về quãng thời gian làm nên một Việt Nam lịch sử, chiến tranh đã qua đi và bây giờ tôi tưởng nhớ nó để thấy Việt Nam đã lớn lên rất nhiều, điều đó quan trọng hơn và làm thay đổi ấn tượng của mọi người về Việt Nam. Đó là "Bài ca không quên" trong trái tim tôi..
.
Theo Huy Hoàng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét